*** Nỗi khổ của các ông chồng :
Một buổi tối, bà vợ đứng trước gương ngắm nghía một lúc rồi bật tiếng thở dài:
– Trời ạ, tôi đã già, béo và xấu xí đến mức này sao?
Thấy chồng không mảy may chú ý, bà vợ tiếp tục than:
– Phụ nữ đúng là số khổ mà. Có chồng con xong nhan sắc tàn tạ, giờ thảm đến mức soi gương cũng không dám nữa.
Ông chồng ngồi đọc báo gần đó lên tiếng:
– Bà còn may mắn hơn tôi chán, than thở gì chứ?
Bà vợ bực mình:
– Đàn ông các ông thì có phải lo lắng gì đâu mà xuống sắc, lại còn bảo tôi may hơn.
Ông chồng buông tờ báo thở dài:
– Bà tự ngắm mình trước gương có mấy phút thôi đã đau khổ vậy rồi. Còn tôi phải ngắm bà suốt từ ngày này sang tháng nọ mà có được than vãn tiếng nào đâu.........
*** Một thứ mà đàn ông ai cũng muốn
Tàu chìm, một chàng trai trôi dạt vào hoang đảo, phải mất một thời gian dài, anh ta mới thích nghi được với hoàn cảnh. Tuy nhiên, còn một thứ anh ta khao khát mãi…
– Bất ngờ, vào một ngày nọ cũng có một thiếu nữ tuyệt đẹp trôi dạt vào hoang đảo. Anh ta cố gắng làm cô tỉnh lại và hỏi :
– Cô có giữ lại được thứ gì không ?
– Cô gái trả lời : Không, chỉ còn một thứ mà đàn ông các anh ai cũng muốn.
– Chàng trai kêu lên sung sướng :
– Trời ơi ! Cô mang theo bia à ?
*** Ai vẽ ?
Một họa sĩ mở phòng triển lãm tranh. Một bà quý tộc đến xem, đứng trước một bức tranh hồi lâu rồi hỏi:
– Tôi muốn biết ai là tác giả bức tranh này?
Họa sĩ đứng gần đấy, vội đi lại nói:
– Thưa quý bà, tôi là tác giả.
Bà khách hỏi:
– Tuyệt lắm! Ông có thể cho tôi biết ai đã may chiếc váy cho cô gái trong tranh không?
*** Chỉ một màn :
Hai người bạn đi dạo với nhau. Một anh bảo:
– Tối qua, tôi đến nhà hát xem kịch. Nhưng chỉ xem đến màn một rồi ra khỏi rạp.
– Tại sao?
– Tại vì, trên chương trình có nói: “Màn hai… 3 năm sau”. Anh xem thời gian dài như thế, tôi đợi làm sao được?
*** 113 với những tin cầu cứu lạ lùng :
– Giữa một đêm mưa trung tuần tháng 7, tại phòng trực, hai chiến sĩ “ngồi thiền” trên chiếc ghế nhựa căng mắt nhìn dàn điện thoại trắng phau trải dài trên bàn gỗ. Chuông điện thoại reo vang, Trung úy Phạm Ngọc Nam nhấc máy: “A lô, Cảnh sát 113 xin nghe”. Đầu dây là giọng nói yếu ớt của một cô gái với tiếng được tiếng mất như đang đối mặt với nguy hiểm chết người. Cô “báo tin”: “Em sợ ma quá anh ơi! Anh ơi. Em sợ. Xe bị hư, về trễ, đường vắng, anh cho người đến giúp em được không?”. Trung úy Nam hỏi: “Em đang ở đâu?”. Cô trả lời: “Dạ em đang ở… huyện Bình Chánh”. Trung úy Nam thở dài, đành chuyển máy xuống cho CS 113 Bình Chánh trợ giúp.
– Một câu chuyện dở khóc dở cười khác: cũng tại căn phòng này, thượng sĩ Lê Công Thảo, nhận được thông tin cầu cứu liên quan đến một… bà bầu. Anh Thảo than: “Dù đó không phải là nhiệm vụ của mình nhưng chính tôi cũng lo lắng không thua kém gì người nhà của bà bầu”. Khi đó Thảo nghe một giọng nữ hốt hoảng: “Anh ơi cho xe xuống ngay. Đẻ rớt, đẻ rớt rồi anh ơi…”. Thượng sĩ Thảo sốt sắng: “Ở đâu, ở đâu?”… Do hoảng quá, người phụ nữ ấy đã bỏ rơi điện thoại và thượng sĩ Thảo chỉ nghe tiếng la hét, ồn ào từ đầu dây bên kia vọng lại hình như mọi người đang đưa bà bầu đến bệnh viện…
– Một đêm, có giọng nói thất thanh của chủ nhân số điện thoại di động 0989010… gọi đến kêu cứu. Mới nghe các chiến sĩ trực ban tưởng như chuyện “động trời” chết người; té ra người này gọi đến báo: anh ta chỉ ăn cơm ở nhà hàng nhưng chủ nhà hàng đã tính thêm tiền trái cây, karaoke, tiền boa nên nhờ CS 113 xuống giải cứu. Hay dù bẽ cả mặt nhưng chủ nhân số ĐTDĐ 0903672… đành phải gọi 113 vì đi massage không có tiền “boa” nên bị chủ tiệm massage giữ lại. Hoặc chuyện “bếp núc” gia đình cũng nhờ CS 113 can thiệp: vợ đòi bỏ nhà đi, ông chồng ngụ ở quận Bình Thạnh (sử dụng số ĐTDĐ: 0903718…) đã gọi nhờ CS 113 xuống “bắt” vợ lại giùm. Sau đó, CS 113 đã hướng dẫn ra công an địa phương giải quyết nhưng người đàn ông này “kiên quyết” không chịu mà đòi CS 113 xuống, nếu vợ của anh bỏ đi thì bắt đền.
– Ngoài ra, họ còn phải tiếp nhận hàng nghìn cuộc điện thoại “quái dị” của những người liều lĩnh, đùa giỡn thiếu ý thức làm ảnh hưởng nghiêm trọng đến nhiệm vụ của cảnh sát như: trời nóng quá gọi 113 chọc chơi được không; chửi bảo ta là khủng bố bin Laden đây; “bà già” (mẹ) chết buồn quá gọi điện 113 chơi; gọi đến chửi xối xả… Hai cô gái trọ ở quận 9 gọi ĐT báo thấy một bóng người đu đưa trên cành cây nên sợ quá ngủ không được, yêu cầu mấy anh đến mau. Hay chồng nhậu xỉn về nhà vợ đóng cửa không cho vào nên gọi CS 113 giúp, mạng điện thoại quá tải gọi CS 113 phàn nàn, nhà bị cháy cũng gọi CS 113…
Người khách bước vào một nhà hàng có tấm bảng lớn: “Sẽ trả 500 USD nếu không thoả mãn được yêu cầu của quý vị”.
– Khi người phục vụ hỏi ông khách muốn dùng gì, ông ta trả lời: Cho tôi một cái đuôi voi dùng với bánh mì lúa mạch đen.
– Một lát sau, chủ nhà hàng chạy ra đến gần bàn khách và đập 5 tờ 100 USD xuống bàn: Lần này thì anh thắng, nhưng tôi muốn cho anh biết đây là lần đầu tiên trong mười năm qua, chúng tôi hết bánh lúa mạch đen.........
*** Người thứ 100 :
Người đàn ông nọ kiên nhẫn ngồi chờ trước cửa một tiệm ăn có treo bảng khuyến mãi: “Miễn phí và tặng quà có giá trị cho người khách may mắn thứ 100”. Sau khi cần mẫn đếm tới người thứ 99, ông ta mới bước vào. Ăn xong, người đàn ông vui vẻ nói với chủ tiệm :
– Tôi là người khách may mắn phải không ?
– Đâu có! Ông chỉ là người khách đầu tiên !
– Thế còn những người vào trước ?
– Họ vào chỉ để hỏi đến người khách thứ bao nhiêu rồi !
*** Trả ơn :
– Bác thợ cạo cắt tóc cho một cha xứ. Cha muốn trả tiền nhưng bác không đồng ý và nói : “Con không thể lấy tiền của cha được. Cha là một người tốt và cha phục vụ cho Chúa”. Sáng hôm sau, người thợ cạo tốt bụng tìm thấy trước cửa nhà mình một tá kinh thánh do cha sứ trả ơn.
– Hôm sau, bác cắt tóc cho một cảnh sát và lại không lấy tiền. Bác nói : “Tôi không thể lấy tiền của anh được. Anh là một người tốt và anh bảo vệ cho cuộc sống của chúng tôi”. Sáng hôm sau, ông ta tìm thấy trước cửa nhà mình một tá bánh rán của người cảnh sát trả ơn.
– Lần này, người thợ cạo cắt tóc cho một luật sư. Bác cũng không lấy tiền : “Tôi không thể lấy tiền của anh được. Anh là một người tốt và anh chiến đấu cho công bằng xã hội”. Sáng hôm sau, một tá luật sư chờ trước cửa nhà bác thợ cạo chờ cắt tóc.
*** Bác sĩ và bệnh nhân tâm thần :
Tại một bệnh viện tâm thần nọ, trong khi đang làm việc trong văn phòng bác sĩ trông thấy các bệnh nhân tâm thần bên ngoài đang trèo lên một cái cây rất cao.
Bác sĩ vội chạy ra và bảo : “Nguy hiểm lắm các anh leo xuống đi”.
Một bệnh nhân bảo : “Trên này có cái này thú vị lắm bác sĩ”.
Bác sĩ tò mò bèn trèo lên xem thử. Sau khi gần đến cành cao nhất, các bệnh nhân bèn rủ nhau : “Ê chúng mày ơi ! Chơi trò trái cây chín rụng đi”.
Nói xong các bệnh nhân thi nhau buông tay rớt bịch bịch xuống đất. Trông thấy bác sĩ vẫn còn ở trên cao các bệnh nhân bèn gọi với : “Cái trái kia sao không rụng đi”.
Bác sĩ hoảng quá bèn đáp : “Tôi…tôi còn xanh”.
Các bệnh nhân phấn khởi hò reo : “Vậy chúng ta ném đá xem ai có thể đôi rụng cái trái xanh kia đi”…
Ngày hôm sau, bệnh viện có thêm một bệnh nhân mới.
*** Không hoan nghênh :
Người đàn ông mang con chó cảnh của mình đến gặp bác sĩ thú y.
– Bác sĩ, ông cắt bỏ cái đuôi của nó đi cho tôi !
– Bác sĩ giật mình :
- Lạy chúa ! Tại sao anh lại có ý định dã man như vậy ?
– Sáng mai, khi mẹ vợ đến chơi, tôi không muốn bà ấy tưởng rằng được hoan nghênh khi đến nhà tôi.
*** Bố nào con nấy..........
Mẹ:
– Bố con lười quá! Chẳng động đến chân tay chút nào. Sáng nay con lau nhà hộ mẹ nhé, mẹ sẽ thưởng con năm ngàn.
Trưa về, Tí khoe :
– Mẹ thấy chưa? Nhà sạch bóng. Mẹ trả công lao động cho con đi.
– Từ từ đã…
– Nhanh đi mẹ con phải trả ngay cho 3 thằng bạn giúp con lau nhà, mỗi đứa một ngàn, con ngồi không thì cũng có hai ngàn hì hì…
*** Giấc mơ tuyệt vời !
Hai người bạn ngồi trong một quán bar đang kể cho nhau nghe về những giấc mơ của họ.
-Một người nói : Tôi mơ thấy mình đang đi nghỉ mát............. Chỉ có tôi, cái cần câu và một cái hồ lớn tuyệt đẹp. Thật thơ mộng làm sao.
– Người kia kể :Tối qua, tôi cũng có một giấc mơ đẹp, Tôi mơ thấy mình đang trong vòng tay của hai cô gái xinh đẹp và cả ba đã có một đêm thật tuyệt !
Người đầu tiên mở to mắt nói :
– Cái gì, anh ở với hai cô gái xinh đẹp mà lại không gọi cho tôi à ? anh thật là đồ….
– Ồ có chứ !!! Người kia trả lời :
– Tôi đã gọi nhưng vợ anh nói anh đi câu cá rồi !!!
Trong một buổi thi vấn đáp Lịch sử :
- Anh hãy cho biết, Lê lợi là ai ?
- Dạ, em không biết.
- Thế anh có biết, Trần Hưng Đạo là ai không ?
- Dạ, em không biết.
- Thôi, nếu anh trả lời được câu này, tôi sẽ cho anh qua, anh có biết Trưng Trắc, Trưng nhị là ai không ?
- Dạ em cũng không biết.
- Vậy thì mời anh ra, tôi không thể cho anh qua được.
- Thế thầy có biết Hùng móm, Minh sẹo, Phúc khùng, Dũng cô hồn, là ai không ?
- Hả ???
- Thầy có băng của thầy, em cũng có băng của em chứ, thầy đừng đem băng của thầy ra dọa em nhé !